Cuốn sách tập hợp các bài báo được nhà báo Hữu Thọ viết về các bậc tiền bối, những người đã tiếp thêm sức mạnh và lòng nhiệt huyết cho sự nghiệp báo chí của ông và viết về những người bạn tri ân, tri kỷ, đồng cam cộng khổ, chia ngọt sẻ bùi, những con người cùng chí hướng, cùng chung vai, sát cánh trên con đường bảo vệ chân lý và bảo vệ sự nghiệp của dân tộc và của Đảng. Ngược lại, những tình cảm tốt đẹp mà bạn bè và đồng nghiệp đã dành cho ông (được tập hợp trong phần thứ hai của cuốn sách) chính là những nét vẽ, nét chấm phá phần nào dựng nên bức chân dung về ông từ những góc nhìn riêng của mỗi người. Nhà thơ Trần Đăng Khoa viết: “Hữu Thọ có khả năng thời sự hóa những chuyện đã trở thành vĩnh cửu và vĩnh cửu hóa những chuyện tưởng như là thời sự, thậm chí cả những chuyện vụn vặt hằng ngày, chúng ta có thể thấy rồi bỏ qua, nhưng Hữu Thọ vẫn không bỏ qua và còn có thể dựng thành những bài báo đọc không nhạt, người đọc không nghĩ đấy là chuyện vụn vặt. Đó là cái tài và cũng là cái tâm của một nhà báo. Những người như thế, trong giới báo chí của ta cũng đâu có nhiều” - là một trong những góc nhìn riêng như thế.