Làm gì để Đảng thật sự trong sạch, vững mạnh, phòng, chống “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”

Ngày đăng: 02/09/2015 - 10:09

Trước yêu cầu của thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế, việc xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh, nâng cao năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu của Đảng, góp phần củng cố niềm tin của nhân dân đang là vấn đề cấp bách được đặt ra hiện nay với toàn Đảng, toàn dân và toàn quân.

Cách mạng là sự biến đổi sâu sắc, triệt để, toàn diện đối với một đất nước, xã hội và do đó cũng là quá trình tôi luyện, lựa chọn, sàng lọc nghiêm khắc nhất đối với những người cách mạng. Trong cách mạng giải phóng dân tộc và kháng chiến cứu nước trước đây, có biết bao người đã nêu cao chủ nghĩa anh hùng cách mạng, đức hy sinh, trung thành với Đảng, với cách mạng và Tổ quốc, nhưng cũng có những người không vượt qua được gian khổ, thử thách, không vượt qua được chính mình, đã thoái lui hoặc đầu hàng, phản bội, làm tay sai cho địch chống lại cách mạng và dân tộc. Đó là một thực tế nghiệt ngã trong sự nghiệp đấu tranh cách mạng.

Khác với cách mạng dân tộc dân chủ, trong cách mạng xã hội chủ nghĩa, công cuộc đổi mới, xây dựng và phát triển đất nước, Đảng cầm quyền và mỗi cán bộ, đảng viên lại phải đối mặt với những khó khăn, thách thức mới mà nếu không đủ bản lĩnh, ý chí và nghị lực cũng không dễ vượt qua. Sự ham muốn bản năng về vật chất, địa vị và quyền lực cùng những tác động, cám dỗ khác có thể đẩy con người tới những nhận thức và hành vi xấu, có hại cho Đảng, cho đất nước và dân tộc. Với tinh thần nhìn thẳng vào sự thật, đánh giá đúng sự thật, nói rõ sự thật, Nghị quyết Hội nghị Trung ương 4, khóa XI về “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay” đã chỉ rõ:  một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trong đó có những cán bộ, đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống. Đó thật sự là thách thức đối với vai trò lãnh đạo của Đảng và sự tồn vong của chế độ. Đó cũng là điều kiện, là “mảnh đất tốt” để các thế lực thù địch tăng cường hoạt động “diễn biến hòa bình”, thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, hòng xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng và con đường lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam.

Để ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng đó cần nhận diện rõ hơn sự suy thoái của bộ phận cán bộ, đảng viên, xác định rõ hơn nguyên nhân và đề ra những giải pháp đồng bộ và mạnh mẽ với quyết tâm chính trị cao của toàn Đảng, toàn dân. Theo thống kê, trong 3 năm gần đây, toàn Đảng đã xử lý kỷ luật bằng các hình thức trên 54.000 đảng viên (năm 2012 kỷ luật 16.000 trường hợp; năm 2013 kỷ luật hơn 21.000 trường hợp; năm 2014 kỷ luật hơn 17.000 trường hợp); xóa tên, cho ra khỏi Đảng hàng nghìn trường hợp khác, trong đó có nhiều đảng viên phải truy tố trước pháp luật, góp phần làm trong sạch nội bộ Đảng1. Con số đó đã thể hiện quyết tâm, cố gắng của toàn Đảng trong việc xây dựng Đảng thật trong sạch như mong muốn của Bác Hồ và được nhân dân đồng tình, ủng hộ.

Năm 1952, Chủ tịch Hồ Chí Minh nêu rõ: “Là một Đảng lãnh đạo, Đảng ta cần phải mạnh mẽ, trong sạch, kiểu mẫu”2. Trong Di chúc, Người căn dặn phải giữ gìn Đảng ta thật trong sạch. Thực sự, phấn đấu để Đảng ta mạnh mẽ, trong sạch, kiểu mẫu là vấn đề luôn đặt ra cho công tác xây dựng Đảng. Đó cũng là ý chí, tâm nguyện của nhiều thế hệ đảng viên cộng sản chân chính suốt hơn 85 năm qua. V.I. Lênin từng cảnh báo nguy cơ sai lầm về đường lối và xa rời quần chúng nhân dân của đảng cộng sản cầm quyền, chỉ rõ những kẻ thù của người cộng sản, đó là tính kiêu ngạo, sự dốt nát và nạn hối lộ (tham nhũng). Chủ tịch Hồ Chí Minh coi sự thoái hóa, biến chất, hư hỏng trong Đảng là “giặc nội xâm”, không mang gươm, súng nhưng vô cùng nguy hại.

Đảng Cộng sản Việt Nam là đội tiền phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiền phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam. Đảng là một thực thể, một tổ chức gồm những đảng viên đã được rèn luyện, thử thách, được giáo dục và đào tạo phấn đấu cho lý tưởng và mục tiêu cao cả của cách mạng, của đất nước và dân tộc. Để cho Đảng thật sự mạnh mẽ, trong sạch, kinh nghiệm của lịch sử Đảng ta cho thấy cần chú trọng xây dựng tổ chức đảng và giáo dục, rèn luyện đảng viên theo những nguyên tắc, yêu cầu và chuẩn mực nghiêm ngặt của Đảng. Phải luôn luôn ghi nhớ điều Bác Hồ đặt lên hàng đầu về tư cách của Đảng chân chính cách mạng đó là: “Đảng không phải là một tổ chức để làm quan phát tài. Nó phải làm tròn nhiệm vụ giải phóng dân tộc, làm cho Tổ quốc giàu mạnh, đồng bào sung sướng”3.

Để Đảng thật sự trong sạch, vững mạnh, phòng, chống được “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” cần phải chú trọng một số vấn đề cơ bản và bức thiết hiện nay:

Một là, đề cao lý tưởng, mục tiêu cách mạng, nắm vững ngọn cờ tư tưởng là chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, phát triển lý luận cách mạng Việt Nam, nâng cao trình độ trí tuệ của Đảng.

Cần thấy rõ một thực tế là hiện nay không ít cán bộ, đảng viên, kể cả cán bộ lãnh đạo, quản lý đã không chỉ phai nhạt lý tưởng, mà còn thiếu niềm tin vào con đường xã hội chủ nghĩa. Quá trình “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” bắt đầu từ mất niềm tin, mất phương hướng, từ bỏ lý tưởng, mục tiêu cách mạng, vứt bỏ vũ khí tư tưởng, lý luận, sẵn sàng “trở cờ” phản bội, đưa đất nước đi theo hướng khác. Nguy cơ chệch hướng xã hội chủ nghĩa vẫn tồn tại trong cả nhận thức và hành động. Những vấn đề còn chưa rõ về kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và sự điều chỉnh, những thế mạnh của chủ nghĩa tư bản hiện đại trong quá trình toàn cầu hóa có ảnh hưởng thường xuyên tới nhận thức của cán bộ, đảng viên. Thực tiễn đổi mới đã không ngừng làm sáng tỏ nhận thức lý luận về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam. Điều đó cần được quán triệt sâu sắc trong toàn Đảng, ở tất cả các cấp, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý, nhằm củng cố niềm tin vào con đường đúng đắn mà Đảng và Bác Hồ đã lựa chọn.

Xây dựng Đảng bao giờ cũng bắt đầu từ trang bị lý luận, hệ tư tưởng. Chủ tịch Hồ Chí Minh cho rằng Đảng không có lý luận cũng giống như người không có trí khôn, tàu không có bàn chỉ nam, giống như người nhắm mắt mà đi. Lý luận trang bị cho cán bộ, đảng viên nhận thức đúng đắn quy luật khách quan và phương pháp luận khoa học để hành động tự giác, hợp quy luật trong lãnh đạo, quản lý. Nhiều vấn đề lý luận của cách mạng Việt Nam cần được tổng kết cơ bản và sâu sắc để hướng dẫn thực tiễn. Đảng phải thật sự là một Đảng ở tầm cao lý luận, trí tuệ. Hiện nay, việc giáo dục, học tập chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh còn nhiều hạn chế, thiếu chiều sâu và tính thuyết phục, do đó hiệu quả chưa cao. Các bộ môn lý luận chính trị trong các trường đại học, cao đẳng chưa được coi trọng. Hệ thống trường Đảng đã có những đổi mới về nội dung, phương pháp đào tạo, trang bị lý luận, song vẫn chưa gắn bó thực sự với thực tiễn và yêu cầu của cuộc sống. Việc bồi dưỡng lý luận chưa được thực hiện thường xuyên, định kỳ với tổ chức đảng và cấp ủy.

Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh từng phê bình cán bộ, đảng viên về những biểu hiện coi thường lý luận, coi khinh lý luận và bệnh lý luận suông, không giúp ích gì cho thực tiễn. Hiện nay, tình trạng đó trong Đảng vẫn là một khuyết điểm lớn, vì vậy, trình độ lý luận, trí tuệ của cán bộ, đảng viên còn thấp. Việc học tập, nghiên cứu lý luận chưa được cán bộ, đảng viên coi trọng. Còn nặng về kinh nghiệm thực tế, ít chú trọng tổng kết thực tiễn, tổng kết lý luận. Lười học tập, lười suy nghĩ, tự bằng lòng với kiến thức đã có cũng là biểu hiện của sự suy thoái. Kém lý luận, trình độ trí tuệ thấp thì không thể có tầm nhìn xa, không thể tư duy chiến lược, khó có thể làm tròn vai trò tiền phong lãnh đạo. V.I. Lênin đòi hỏi những người cộng sản phải tự biết làm giàu trí tuệ của mình bằng kho tàng những tri thức mà nhân loại đã tạo ra.

Hai là, không ngừng bổ sung, phát triển, bảo đảm tính khoa học, hiện thực của Cương lĩnh, đường lối, nâng cao bản lĩnh chính trị, chú trọng bảo vệ chính trị nội bộ.

Từ khi thành lập đến nay, Đảng ta đã lãnh đạo cách mạng Việt Nam đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, trước hết là nhờ có Cương lĩnh, đường lối đúng đắn, phản ánh đúng quy luật phát triển của thực tiễn Việt Nam dựa trên nền tảng tư tưởng, lý luận vững chắc, đáp ứng lợi ích, khát vọng của nhân dân và dân tộc. Sai lầm về đường lối sẽ dẫn đến thất bại. Các thế lực thù địch luôn tìm mọi cách để phá hoại Cương lĩnh, đường lối của Đảng, đòi Đảng phải thay đổi Cương lĩnh, đường lối, đòi phải thay đổi Hiến pháp, phủ nhận vai trò lãnh đạo, cầm quyền của Đảng Cộng sản, cổ vũ cho đa nguyên chính trị và đa đảng đối lập, đòi “phi chính trị hóa các lực lượng vũ trang”. Đó là những âm mưu, thủ đoạn mà kẻ địch đã thực hiện trong suốt nhiều năm qua, nhất là từ khi diễn ra công cuộc đổi mới và hiện nay diễn ra quyết liệt, tinh vi hơn nhằm thúc đẩy nhanh quá trình “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Đó chính là quá trình tha hóa trong nội bộ Đảng và hệ thống chính trị, là sự suy thoái về tư tưởng chính trị và đạo đức, lối sống trong đội ngũ cán bộ, đảng viên. Sự “tự chuyển hóa” đó làm cho Đảng và bản thân người cán bộ, đảng viên, nhất là người có chức quyền, không còn giữ được bản chất cách mạng, lý tưởng và phẩm chất. Tình trạng đó kéo dài và nghiêm trọng sẽ làm mất đi uy tín, danh dự của Đảng, mất đi niềm tin của nhân dân, dẫn đến tình trạng Đảng bị suy yếu, mất vai trò lãnh đạo và tan rã. Thực tế đã cho thấy có đảng cộng sản thật kiên cường đánh bại mọi thế lực đế quốc, phát xít, nhưng lại tự tan rã nhanh chóng khi sự tha hóa trong nội bộ đã làm mất khả năng đề kháng. Có những cán bộ, đảng viên là anh hùng, là tấm gương trong đấu tranh cách mạng, kháng chiến chống thực dân, đế quốc, nhưng lại trở thành tội phạm khi lợi dụng chức quyền để tham nhũng, xâm hại đến lợi ích của đất nước, của dân tộc.

Vượt qua những cám dỗ về vật chất và tham vọng quyền lực là không dễ dàng. Vì thế, đòi hỏi sự tu dưỡng, rèn luyện, ý chí và nghị lực của mỗi người kết hợp với sự nghiêm minh của pháp luật. Trong điều kiện Đảng cầm quyền, hầu hết cán bộ, đảng viên làm việc trong các cơ quan, tổ chức của hệ thống chính trị đều nắm các chức vụ lãnh đạo, quản lý từ Trung ương tới cơ sở. Thực tế đã có sự gắn kết giữa những người “cán bộ lãnh đạo, quản lý nắm giữ khối lượng tài sản, nguồn vốn lớn của tập thể, của Nhà nước” với những người nắm quyền lực chính trị, hình thành “lợi ích nhóm và “nhóm lợi ích”, làm tổn hại đến sự phát triển kinh tế, làm nghèo đất nước và thao túng quyền lực làm suy giảm sức mạnh của Đảng và Nhà nước. “Lợi ích nhóm và “nhóm lợi ích” là mầm mống cục bộ, bè phái, là biểu hiện của sự “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” không thể xem thường.

Trong tình hình hiện nay, phải rất coi trọng việc nâng cao bản lĩnh chính trị cho mỗi cán bộ, đảng viên, nhất là với cán bộ lãnh đạo, quản lý. Bản lĩnh chính trị là tuyệt đối trung thành với mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội, trung thành với chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, Cương lĩnh, đường lối của Đảng, Hiến pháp của Nhà nước và lợi ích quốc gia, dân tộc. Bản lĩnh chính trị là nêu cao tinh thần độc lập, tự chủ, sáng tạo, bình tĩnh, chủ động đưa đất nước vượt qua những khó khăn, thách thức; sáng suốt trong nhận định, đánh giá tình hình trong nước, quốc tế, không bị lôi kéo, kích động; thẳng thắn nhìn nhận những khuyết điểm, yếu kém trong Đảng và hệ thống chính trị, sự suy thoái của một bộ phận cán bộ, đảng viên, nhưng cũng không hoang mang, bi quan, chán nản hay mất niềm tin vào chính mình.

Kinh nghiệm của Đảng ta và bài học về sự thất bại của các đảng cộng sản cầm quyền trên thế giới cho thấy vấn đề bảo vệ chính trị nội bộ có tầm quan trọng đặc biệt. Trong lịch sử, Đảng ta có nhiều kinh nghiệm về chống kẻ địch ở trong tổ chức đảng để phá hoại nội bộ cách mạng. Đảng cũng có kinh nghiệm trong nhận biết, phát hiện, xử lý những kẻ phản bội và kiên quyết loại bỏ những kẻ cơ hội, thoái hóa ra khỏi hàng ngũ của Đảng. Kinh nghiệm đó đến nay vẫn còn nguyên giá trị.

Hiện nay, để nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của Đảng, một trong những việc cần làm ngay là nhận rõ những kẻ cơ hội chính trị, tham vọng quyền lực, chuyên quyền, độc đoán, phe cánh, “lợi ích nhóm”, mị dân và kiên quyết loại trừ những đối tượng này ra khỏi hàng ngũ của Đảng. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từng nhấn mạnh trong phát biểu bế mạc Hội nghị Trung ương 11 khóa XI (ngày 7-5-2015): “Kiên quyết không để lọt vào Ban Chấp hành Trung ương những người có một trong các khuyết điểm như: bản lĩnh chính trị không vững vàng, không kiên định đường lối, quan điểm của Đảng, có biểu hiện cơ hội chính trị, nói và làm trái Cương lĩnh, đường lối, nguyên tắc của Đảng, tham vọng quyền lực, xu nịnh, chạy chọt, vận động cá nhân, tư tưởng cục bộ, phe cánh, “lợi ích nhóm”, không dám đấu tranh bảo vệ lẽ phải, vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ, mị dân, chuyên quyền, độc đoán, trù dập người thẳng thắn đấu tranh, phê bình, để xảy ra tình trạng mất đoàn kết nội bộ nghiêm trọng, tham nhũng, tiêu cực lớn ở địa phương, đơn vị, không chịu nghiên cứu học hỏi, bảo thủ, trì trệ, làm việc kém hiệu quả, nói không đi đôi với làm, ý thức kỷ luật kém, không chấp hành sự điều động, phân công của tổ chức, kê khai tài sản không trung thực, có biểu hiện giàu nhanh, nhiều nhà, nhiều đất, nhiều tài sản khác mà không giải trình rõ được nguồn gốc, bản thân và vợ (chồng), con có lối sống thiếu gương mẫu, lợi dụng chức quyền để thu lợi bất chính, có vấn đề về lịch sử chính trị hoặc chính trị hiện nay”4.

Ba là, chú trọng giáo dục, rèn luyện đạo đức cách mạng đối với mọi cán bộ, đảng viên, nhất là với những cán bộ lãnh đạo, quản lý.

Khi chuẩn bị thành lập Đảng (năm 1927), Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đặt lên hàng đầu tư cách của người cách mạng với 23 điểm. Trong quá trình lãnh đạo, Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng đã đặc biệt chú trọng giáo dục, rèn luyện cho cán bộ, đảng viên những chuẩn mực đạo đức cách mạng, coi đạo đức là gốc. Ngay khi trở thành Đảng cầm quyền (năm 1945), trong nội bộ Đảng và chính quyền nhà nước đã xuất hiện những hành vi của cán bộ, đảng viên trái với mục tiêu, đạo đức cách mạng. Đó là những hành vi trái phép, cậy thế, hủ hóa, tư túng, chia rẽ, kiêu ngạo. Chủ tịch Hồ Chí Minh coi đó là những lầm lỗi của những người lúc nào cũng vác mặt “quan cách mạng”, cần phải kiên quyết sửa chữa.

Sau 70 năm cầm quyền, có biết bao tấm gương về đạo đức cách mạng trong sáng của cán bộ, đảng viên, của các nhà lãnh đạo tiêu biểu, làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Nhưng hiện nay, sự suy thoái về đạo đức, lối sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên, trước hết là cán bộ lãnh đạo, quản lý vẫn là điều nhức nhối, đáng buồn, ảnh hưởng đến sức chiến đấu của Đảng và niềm tin của nhân dân. Từ sự suy thoái về đạo đức, lối sống đến sự tha hóa về chính trị là một thực tế. Các thế lực thù địch lợi dụng những cán bộ thoái hóa về đạo đức để lôi kéo, cám dỗ, đưa họ rời xa con đường phấn đấu, rời bỏ trách nhiệm chính trị và mục tiêu phục vụ. Khi cán bộ, đảng viên mắc vào lỗi lầm về đạo đức thì không còn đủ tâm trí và sự tỉnh táo để phân biệt đúng, sai, thiện, ác, trung thực và dối trá. Sự “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” theo đó diễn ra thật đáng lo ngại.

Cần thiết phải nhận diện rõ hơn những suy thoái về đạo đức, lối sống. Trước hết là tình trạng sa vào chủ nghĩa cá nhân, ích kỷ, chạy theo danh lợi, tiền tài, dẫn đến tìm mọi cách để tham nhũng, vì lợi ích của cá nhân và gia đình mình; vi phạm đạo đức nghề nghiệp, đạo đức công vụ, lợi dụng chức quyền, vị trí, điều kiện công tác để thu lợi bất chính. Tham nhũng lớn và tham nhũng vặt vẫn chưa được ngăn chặn có hiệu quả, làm băng hoại đạo đức trong Đảng và xã hội. Thứ hai là quan liêu, xa dân, thiếu tinh thần trách nhiệm trong công việc được giao và thiếu ý thức phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân, nhũng nhiễu dân, vô cảm trước những khó khăn trong cuộc sống của người dân. Thứ ba là không giữ gìn, rèn luyện phẩm chất, tư cách của người cộng sản, không chịu nghiên cứu học hỏi, luôn bảo thủ, trì trệ, làm việc kém hiệu quả, ý thức tổ chức kỷ luật kém, nhưng lại có nhiều tham vọng quyền lực, xu nịnh, vận động cá nhân vì lợi ích riêng; khi có được chức quyền lại mắc vào độc đoán, chuyên quyền, phe cánh, trù dập những người thẳng thắn đấu tranh phê bình; nói không đi đôi với làm; không có tình đồng chí, thương yêu lẫn nhau. Thứ tư là sa vào ăn chơi, hưởng lạc, xa hoa, vi phạm chế độ, chính sách, lãng phí của công, có lối sống trái với những chuẩn mực đạo đức của dân tộc.

Để ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái trong đạo đức, lối sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên, cần phải có những chủ trương, giải pháp hành động mạnh mẽ, đồng bộ. Cần kết hợp chặt chẽ giữa tăng cường giáo dục đạo đức trong Đảng và trong xã hội với tinh thần tự tu dưỡng, rèn luyện của mỗi cán bộ, đảng viên. Phải bắt đầu “tu thân”, phải học làm người rồi mới làm cán bộ như Bác Hồ đã dạy. Tăng cường kỷ luật, pháp luật, sự công khai, minh bạch, dân chủ trong quy hoạch, đào tạo, bố trí và quản lý cán bộ, bảo đảm lựa chọn đúng được người có đức, có tài vào bộ máy và cơ quan lãnh đạo các cấp; tạo môi trường xã hội, thể chế kinh tế lành mạnh, văn minh, khoa học, để cán bộ, công chức không có điều kiện sa vào những tiêu cực, vi phạm đạo đức. Tiếp tục đẩy mạnh việc học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh một cách sâu sắc, thiết thực. Tập trung chống chủ nghĩa quan liêu có hiệu quả. Theo V.I. Lênin, chủ nghĩa quan liêu chính là chủ nghĩa địa vị: “Chủ nghĩa quan liêu, tức là đem lợi ích của sự nghiệp phục tùng lợi ích của tư tưởng danh vị, tức là hết sức chú trọng tới địa vị mà không đếm xỉa đến công tác; tức là tranh giành nhau để được bổ tuyển khi mà đáng lẽ phải đấu tranh cho những tư tưởng”5.

Bốn là, giữ gìn, củng cố đoàn kết, thống nhất vững chắc trong Đảng, chống những biểu hiện cục bộ, địa phương, phe cánh, “lợi ích nhóm”.

Đoàn kết, thống nhất vừa là truyền thống quý báu của Đảng, vừa là nguyên tắc xây dựng Đảng và yêu cầu bức thiết để tăng cường sức chiến đấu của Đảng. Đó cũng là hạt nhân để đoàn kết toàn dân, đoàn kết dân tộc và đoàn kết quốc tế. Phải giữ gìn sự đoàn kết, thống nhất trong Đảng như giữ gìn con ngươi của mắt mình như Bác Hồ đã căn dặn. V.I. Lênin cho rằng, nếu Đảng không đoàn kết, dẫn đến chia rẽ, phe phái thì sẽ sụp đổ. Người nhấn mạnh: “Không ai có thể tiêu diệt được chúng ta, ngoài những sai lầm của bản thân chúng ta. Toàn bộ vấn đề là ở chữ “nếu” này. Nếu chúng ta do sai lầm mà gây ra sự chia rẽ thì tất cả sẽ sụp đổ”6.

Chỉ có thể đoàn kết, thống nhất vững chắc dựa trên nền tảng tư tưởng là chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Nhận thức một cách sâu sắc bản chất cách mạng, khoa học của lý luận, tư tưởng ấy để vận dụng, phát triển sáng tạo, phù hợp với thực tiễn Việt Nam, để định hướng đúng, hành động tự giác với một niềm tin không thể lay chuyển, mới có sự đoàn kết, thống nhất. Mọi nhận thức hời hợt, chắp vá, cắt xén sẽ dẫn đến hoài nghi, lạc bước, cộng với sự vu cáo, xuyên tạc về tư tưởng sẽ gây nên sự bất ổn về tư tưởng và lý luận. Bài học về thất bại của các đảng cộng sản cầm quyền ở Liên Xô và các nước xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu bắt đầu từ tư tưởng, lý luận vẫn còn như một sự cảnh tỉnh. Vì vậy, hiện nay, Đảng cần hết sức chú trọng công tác và mặt trận tư tưởng, lý luận. Đoàn kết, thống nhất trong Đảng phải dựa trên Cương lĩnh, đường lối của Đảng. Mọi cán bộ, đảng viên phải tuyệt đối trung thành và quyết tâm hành động để hiện thực hóa Cương lĩnh, đường lối của Đảng. Mọi hành vi nói và làm trái Cương lĩnh, đường lối, quan điểm của Đảng phải bị phê phán, loại trừ để bảo đảm sự thống nhất trong Đảng về chính trị. Đoàn kết, thống nhất trong Đảng phải dựa trên việc thực hiện nghiêm túc những nguyên tắc tổ chức và hoạt động của Đảng, nhất là nguyên tắc tập trung dân chủ, tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách, dựa trên những quy định của Điều lệ Đảng. Đoàn kết, thống nhất trong Đảng phải dựa trên tự phê bình và phê bình nghiêm chỉnh, có lý, có tình và tình cảm thương yêu đồng chí.

Sự phá hoại của thế lực thù địch bên ngoài là một thực tế cần hết sức cảnh giác. Nhưng điều đáng lo ngại hơn là sự tha hóa, suy thoái từ trong nội bộ. Đó là đòn đánh từ trong ra bởi những phần tử hư hỏng, hủ bại làm suy yếu Đảng, thúc đẩy quá trình “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Một trong những nhiệm vụ bức thiết hiện nay là ngăn chặn và đẩy lùi suy thoái, tự bảo vệ để hoàn thành vai trò lãnh đạo và trách nhiệm cầm quyền của Đảng.

--------------------------------------------

1.Theo http://dangcongsan.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx?co_id=30257&;cn_id=697938

2. Hồ Chí Minh: Toàn tập, Nxb. Chính trị quốc gia - Sự thật, Hà Nội, 2011, t. 7, tr. 415

3. Hồ Chí Minh: Sđd, t. 5, tr. 289

4.Theo http://www.tapchicongsan.org.vn/Home/Tieu-diem/2015/33273/Phat-bieu-cua-Tong-Bi-thu-be-mac-Hoi-nghi-lan-thu.aspx

5. V.I. Lê-nin: Toàn tập, Nxb. Tiến bộ, Mát-xcơ-va, 1979, t. 8, tr. 424

6. V.I. Lê-nin: Sđd, t. 42, tr. 311

PGS, TS. Nguyễn Trọng Phúc

Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh

Theo Tạp chí Cộng sản


Bình luận